Dù không xem mình là một Phật tử, tôi xem đạo Phật như một phương tiện (upāya) – một con đường giúp mỗi người tự mình thấy ra sự thật: khi chấp nhận trọn vẹn Vô thường và Vô ngã, thì Niết Bàn – mục tiêu tối thượng của đạo Phật – không còn là điều xa vời, mà trở thành một sự thật sống động, hiện hữu nơi tâm không còn bám víu.
Tôi đã sáng tác ba tác phẩm nhằm soi chiếu ba khía cạnh cốt lõi của đạo Phật. Khi đặt cạnh nhau, chúng bổ sung và nâng đỡ lẫn nhau. Cả ba tạo thành một bản tóm lược tinh yếu Phật pháp, bao quát ba bình diện thiết yếu: mục tiêu tối hậu, con đường tu tập và phương pháp hành trì thực tiễn. Ba yếu tố này, như ba chân kiềng vững chắc, nâng đỡ hành trình tâm linh của người học Phật.
Website: www.phatphap.site
Tác phẩm này làm rõ mục tiêu rốt ráo của người học Phật: thành tựu giác ngộ, vượt thoát vô minh và khổ đau, sống đời tự do và tỉnh thức. Đây là đỉnh cao mà mọi giáo lý, mọi pháp môn đều quy tụ. Khi hiểu rõ đích đến, hành giả mới có thể định hướng đời sống tu học một cách vững vàng, không lạc lối giữa muôn vàn pháp môn. Tác phẩm này cũng gợi mở về sự tỉnh thức như một trạng thái sống – không tách rời thế gian, mà hiện diện trọn vẹn trong từng khoảnh khắc.
Website: conduongthanhphat.sonlt.site
Tác phẩm này đi sâu vào con đường tu tập, lấy cảm hứng từ chính hành trình chứng ngộ của Đức Phật. Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, thiền quán hơi thở, đời sống chánh niệm – tất cả được trình bày như những bước đi cụ thể, khả thi, gần gũi với người tu học hôm nay. Đây không phải là những giáo điều khô cứng, mà là kim chỉ nam sống động, giúp chuyển hóa khổ đau và vun bồi hạnh phúc chân thật.
Website: hieukhongbanghanh.sonlt.site
Tác phẩm cuối cùng nhấn mạnh yếu tố then chốt: thực hành. Giác ngộ không đến từ hiểu biết suông, mà từ sự thể nghiệm trực tiếp – từ Giới, Định, Tuệ; từ khả năng nhìn sâu và chuyển hóa tận gốc nơi chính tâm mình. Đây là lời nhắc rằng: dù hiểu sâu đến đâu, nếu thiếu sự thực tập đều đặn, vẫn chưa thể chạm tới giải thoát. Pháp không chỉ để nghe, để đọc, mà để sống – qua từng hơi thở, từng bước chân, từng lựa chọn trong đời sống thường nhật.
Ba tác phẩm này không phải là ba quan điểm rời rạc, mà là một chỉnh thể thống nhất, phản ánh cấu trúc nội tại của Phật pháp – vừa logic vừa thấm đẫm từ bi:
Biết mình đang đi đâu (Mục tiêu: Giác ngộ)
Biết đi bằng cách nào (Con đường: Tu tập)
Biết đi như thế nào cho đúng (Phương pháp: Hành trì)
Đây chính là tinh yếu của đạo Phật – không chỉ để học, mà để sống; không chỉ để tin, mà để thực hành; không chỉ để hiểu, mà để giải thoát. Con đường giác ngộ không dành riêng cho ai, mà mở rộng cho tất cả, miễn là ta sẵn sàng bước đi với tâm chân thành và bền bỉ.